Giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lấy rồi, bây giờ cô còn chưa được sờ, thật là quá thiệt thòi!
Ôn Kiều thầm nghĩ trong lòng, thịt đã để trước mặt rồi, cô vậy mà còn không biết ăn, thật là quá nhát gan.
Dưới lầu, nhìn tấm rèm cửa vội vàng bị kéo lại, Lục Cảnh Xuyên nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng mà anh vừa cảm nhận được, khóe miệng không kiềm chế được cong lên.
Buổi tối, Ôn Kiều châm cứu cho Lục Cảnh Xuyên, sau khi châm cứu xong, cô không buông ống quần của Lục Cảnh Xuyên xuống như mọi khi, mà vẫn ngồi xổm trước mặt anh.
Lục Cảnh Xuyên nghi hoặc nhìn cô, đang định hỏi, liền thấy Ôn Kiều đột nhiên hít sâu một hơi, đưa tay ra nắm lấy chân bị thương của anh, bóp bóp nắn nắn, rất ngứa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây