Nhưng sau khi nói xong, lại quay sang Ôn Kiều, thì lại cười nheo mắt, ánh mắt dịu dàng như nước.
"Ôn Kiều, nếu thằng nhóc này dám đối xử không tốt với cháu, cháu cứ nói với dì, dì giúp cháu dạy dỗ nó!"
"Không có đâu ạ, Lục Cảnh Xuyên đối xử với cháu rất tốt." Ôn Kiều vừa cười vừa lắc đầu, trong lòng lại ấm áp.
Liễu Đông Vân nhìn cô, xác định vẻ mặt cô không có vẻ bị ức hiếp, mới yên tâm.
"Vậy Ôn Kiều có đói không? Nếu đói thì cứ nói với dì, muốn ăn gì trong nhà cũng có, dì làm cho cháu, hoặc gọi Cảnh Xuyên làm cho cháu cũng được, đừng khách sáo."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây