Nhìn thấy Ôn Hinh chỉ trích Lục Cảnh Xuyên như vậy, Ôn Kiều bước tới, chắn trước mặt Ôn Hinh, ánh mắt không thân thiện.
"Não có bệnh thì đi khám đi, đừng có như con chó điên ở đây cắn bừa người khác, tôi có trộm đồ hay không, bác bảo vệ Lý có thể làm chứng." Ôn Kiều trừng mắt nhìn cô ta một cái, giọng điệu không thân thiện.
Từ khi đến đồn cảnh sát, ba người nhà họ Ôn cứ chỉ trích bác bảo vệ Lý không trông coi khu tập thể cẩn thận, nhiều đồ như vậy mà cũng có thể bị vận chuyển đi.
Ông ấy chỉ có một cái miệng, không thể nào cãi lại ba người bọn họ, nhưng trong lòng đã sớm bất mãn với ba người bọn họ.
"Tôi làm chứng, sáng sớm hôm đấy Kiều Kiều đã gửi hành lý ở chỗ tôi, chỉ có một cái túi, bên trong chỉ đựng một ít quần áo, con bé còn mở ra cho tôi xem, không có bất kỳ thứ gì quý giá."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây