"Chúng ta đi đến nhà ăn à?" Ôn Kiều đi theo Lục Cảnh Xuyên một đoạn, thấy đường mình đi là đường tới nhà ăn.
Đường rời khỏi quân khu có hơi khác với đường tới nhà ăn, nhưng có một đoạn khá giống nhau. Lúc đi ra ngã rẽ, Ôn Kiều còn thắc mắc không biết liệu Lục Cảnh Xuyên có đi nhầm đường hay không.
Nhưng anh đã ở trong quân khu nhiều năm, cho dù có nhắm mắt lại, cũng không thể đi nhầm đường được mới đúng.
" Ừ, tối hôm nay chúng ta sẽ ăn cơm ở nhà ăn." Lục Cảnh Xuyên gật gật đầu nói, lúc nói tới chuyện này, trông tâm trạng của anh có vẻ rất tốt.
"Hôm nay anh huấn luyện có mệt lắm không?" Ôn Kiều càng thấy nghi ngờ hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây