"Khoảng thời gian này, tiếng súng ở ngoài tiền tuyến càng ngày càng vang lên thường xuyên hơn, cảm giác như ngày nào cũng có chiến sự nổ ra." Cao Nguyệt Quế vừa thở dài vừa nói.
Ngày hôm nay, Ôn Kiều còn chưa tới sở y tế, ba người còn lại đều đã đến. Ba người bọn họ bắt đầu tán gẫu về chuyện ở ngoài tiền tuyến, bình thường khi có Ôn Kiều ở đây, các cô ấy sợ làm cô kích thích, nên không dám nhắc tới chuyện này.
"Hết đội này đến đội khác được cử ra ngoài tiền tuyến, bây giờ tôi có cảm giác như trong quân khu vơi bớt người đi rồi." Triệu Hải Yến nói, bọn họ đều nhận thấy rõ sự thay đổi trong quân khu.
Nhưng có rất ít chiến sĩ bị thương được đưa từ ngoài tiền tuyến trở về, hiện tại sở y tế không có quá nhiều việc, khoảng thời gian này bọn họ chỉ thường chế thuốc, chuẩn bị thuốc men đề phòng trường hợp khẩn cấp xảy ra bất cứ lúc nào.
Sau khi Trương Lập lấy rất nhiều thảo dược rời đi, chưa đầy hai ngày sau Ôn Kiều lại mang thảo dược từ nhà tới, nhờ đó mà phòng thuốc của bọn họ lại có thêm một lô dược liệu để dự trữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây