Thay vì ở nhà rồi lại suy nghĩ miên man, vậy thà cô đến sở y tế, như vậy ít nhất còn có các cô ấy ở đây, có thể trò chuyện với cô.
"Trung đoàn trưởng Lục từng ra ngoài làm nhiệm vụ rất nhiều lần rồi, anh ấy giỏi toàn diện về mọi mặt, cũng là một trong những người giỏi nhất trong quân đội." Triệu Hải Yến suy nghĩ rồi lại khuyên nhủ cô, "Cô đừng quá lo lắng, trung đoàn trưởng Lục chắc chắn sẽ trở về an toàn."
Mấy hôm nay, ba người các cô ấy đã nói rất nhiều những lời như thế này, các cô ấy muốn trấn an để Ôn Kiều có thể an tâm hơn, nhưng đây là tất cả những gì các cô ấy có thể nói ra, chứ các cô ấy vụng về đến mức không thể nói ra những lời an ủi khác.
"Tôi biết." Ôn Kiều chỉ mỉm cười gật đầu, muốn nói lo lắng cũng còn tốt, cô tin tưởng vào năng lực của Lục Cảnh Xuyên, chỉ là cô còn chưa quen với chuyện phải xa anh.
Thấy cô như vậy, Triệu Hải Yến không khỏi thở dài, thầm nghĩ lúc ở sở y tế vẫn nên ở bên cô nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây