Lục Cảnh Xuyên không có ở nhà, căn nhà lớn thế này thật sự rất vắng vẻ.
Lúc Lục Cảnh Xuyên ở nhà, anh sẽ cướp việc tưới nước của cô, bây giờ cô chỉ có thể từ từ tưới nước.
Ôn Kiều tưới nước mất một lúc lâu, mới tưới hết được vườn thảo dược. Nhưng cô không đi vào nhà ngay, bởi vì đi vào cũng chỉ có một mình cô ở nhà.
Bầu trời u tối, không chỉ không có một ngôi sao nào, mà đến ánh trăng cũng không ló đầu, có cảm giác như hai ngày tới trời sẽ mưa.
"Nếu trời mưa, liệu nó có ảnh hưởng gì tới nhiệm vụ lần này của Lục Cảnh Xuyên hay không?" Ôn Kiều nhìn bầu trời trên cao, trong lòng vẫn nghĩ về Lục Cảnh Xuyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây