“Đúng thật là nấu không giỏi cho lắm. Ôn Kiều cũng gật đầu thừa nhận, cũng không cảm thấy có gì ngượng ngùng.
Hơn nữa mặc dù Phạm Kiều hỏi như vậy, nhưng có thể cảm giác được, thật ra cô ta cũng không có ác ý.
“Vậy khi nào đoàn trưởng Lục đi làm nhiệm vụ, cô tới nhà chúng tôi ăn cơm đi. Tôi nấu ăn cũng ổn, cô muốn ăn món gì thì cứ nói tôi. Ngay sau đó Phạm Kiều đề nghị noia.
Bỏi vì Ôn Kiều đã cứu cô ta, lần trước ở sở y tế còn cho cô ta thuốc, mặc dù chỉ mới tiếp xúc hai, ba lần, nhưng cô ta có ấn tượng khá tốt với Ôn Kiều, rất nguyện ý kết giao thêm với cô.
Nếu không phải Ôn Kiều cứ mãi đi làm ở sở y tế, bình thường ít khi ở trong khu tập thể quân đội, thì cô ta cũng đã tới tìm Ôn Kiều chơi rồi, tiếc là tới bây giờ vẫn chưa có cơ hội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây