“Khi đó các anh cũng vậy à? Ôn Kiều suy nghĩ một chút, rồi bất ngờ hỏi Lục Cảnh Xuyên.
Dù lần này không có Lục Cảnh Xuyên, nhưng trước kia khi ở trong quân đội, chắc chắn có anh trải qua những việc tương tự.
Những vết thương lớn nhỏ trên người anh, không vết nào không phải là dấu vết của chiến trường, thậm chí có lần vì một nhiệm vụ, anh suýt nữa phải mất đi một chân.
Ôn Kiều không dám nghĩ đến điều đó, mỗi khi nghĩ tới cô lại thấy đau lòng.
Lục Cảnh Xuyên dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục xoa bóp cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây