“Đủ rồi, đủ rồi, gắp nữa là bát không chứa nổi đâu. Ôn Kiều nói.
Ăn xong Lục Cảnh Xuyên chuẩn bị nước nóng cho cô. Ôn Kiều ngâm mình trong đó một lúc lâu mới ra ngoài, sau một ngày dài, cảm giác như trên người toàn mùi máu và mùi thuốc khử trùng.
“Em vẫn chưa tưới nước cho cây thuốc. Ôn Kiều vừa tắm xong bước ra, đột nhiên nhớ ra việc chưa làm.
“Em vào phòng nghỉ ngơi đi, để anh tưới. Lục Cảnh Xuyên gọi cô lại, không muốn cô phải vất vả thêm bất cứ việc gì nữa.
Lục Cảnh Xuyên ra trước sân tưới cây, còn Ôn Kiều không quay lại phòng nghỉ ngơi mà rẽ vào bếp. Dù mệt thật sự, nhưng việc ngâm chân mà Lục Cảnh Xuyên cần mỗi ngày thì Ôn Kiều vẫn không quên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây