"Cô…" Trương Lập định nói gì đó nhưng Ôn Kiều đã cắt ngang.
"Tôi biết vết thương của anh khá nặng, nhưng những người nằm đây đều bị thương nặng hơn anh." Cô nói thẳng, không đợi anh ấy nói hết.
Cô chỉ nghĩ Trương Lập đến để nhờ xử lý vết thương, thậm chí tưởng rằng anh ấy muốn chen ngang, khiến ấn tượng ban đầu của cô về anh ấy không mấy tốt đẹp.
Thêm vào đó Ôn Kiều đang vội vàng thực hiện ca phẫu thuật, nên giọng nói của cô cũng khá nghiêm túc, ánh mắt có phần lạnh lùng.
"Anh sang phòng bên ngồi đợi, ở gần cửa vào có cốc và nước, nếu khát thì tự rót một cốc uống. Đợi bên này xử lý xong, sẽ đến lượt anh. Không nói đến mức độ nặng nhẹ của vết thương, nhưng theo thứ tự đến trước sau, anh vẫn xếp sau họ." Ôn Kiều giải thích một cách kiên nhẫn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây