"Không cần!" Ôn Kiều nghe được động tĩnh bên ngoài, vội vã mở mắt ra. Nếu thực sự để Lục Cảnh Xuyên làm vậy, nếu bị ai biết, sau này cô còn mặt mũi nào gặp người ta?
Chẳng phải cả đội sẽ biết hết sao? Không được, không thể để chuyện đó xảy ra.
Ôn Kiều bị ý nghĩ đó đánh thức, lập tức ngồi dậy chuẩn bị dậy.
"Em mới đi làm chưa bao lâu, giờ mà xin nghỉ thì không tốt lắm." Ôn Kiều không nói rằng cô sợ mất mặt, chỉ vội giải thích. Dù trạm y tế hiện tại không bận rộn, nhưng đến đó vẫn tốt hơn.
Vừa nói xong, khi chuẩn bị xuống giường, Ôn Kiều mới phát hiện ra lưng mình đau nhức kinh khủng, lưng vừa nhức vừa đau, cảm giác đó thật khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây