Anh Chồng Quân Nhân Cuồng Dã Eo Thon Chân Dài, Năng Lực Siêu Cường!

Chương 18: Con bé chết tiệt kia sao lại không đi xem mắt? 4

Chương Trước Chương Tiếp

Rõ ràng biết bà ấy rất coi trọng chuyện hôn nhân đại sự của anh, vậy mà còn úp úp mở mở như vậy.

"Cô ấy... Cô ấy còn nói hy vọng con có thể đến nhà cô ấy cầu hôn."

"Thật sao?" Liễu Đông Vân kinh ngạc nhìn anh, thật sự không ngờ kết quả lại như vậy.

Nhưng nghĩ đến việc con trai có thể gặp được một cô gái không để ý đến việc anh bị tàn tật, thật lòng yêu thương anh, trong lòng bà cũng không khỏi cảm thấy an ủi.

"Vậy... Vậy cô gái kia có xinh đẹp không?" Liễu Đông Vân như là nghĩ đến điều gì, nhỏ giọng hỏi.

Sẽ không phải là kiểu con gái vừa đen vừa béo vừa xấu, không gả đi được đấy chứ?

Dù sao có thể tìm được một người đàn ông là tốt lắm rồi, cô ta xấu xí, Lục Cảnh Xuyên là một tên tàn phế, mọi người ai cũng đừng chê ai!

Tuy nhiên, nếu cô gái kia thật sự xấu xí, nhưng tâm địa lương thiện, vậy thì bà ấy cũng không phản đối.

"Xinh đẹp." Lục Cảnh Xuyên nghĩ đến Ôn Kiều.

Đúng là một cô gái rất xinh đẹp.

Trông có vẻ yếu đuối, như là rất cần người khác bảo vệ.

"À, cái này..." Liễu Đông Vân im lặng một chút: "Vậy sao người ta lại đồng ý gả cho con?"

Không phải Liễu Đông Vân muốn đánh giá thấp Lục Cảnh Xuyên, mà là chuyện này xác suất xảy ra thật sự quá nhỏ!

Lục Cảnh Xuyên: “..."

Mẹ anh đôi khi nói chuyện thật sự rất tổn thương người khác.

"Thôi bỏ đi, có cô gái không để ý đến con là được rồi, vậy ngày mai chúng ta đến nhà người ta cầu hôn!"

Quá tốt rồi, chuyện hôn sự của con trai rốt cuộc cũng có tin vui rồi!

"Ôn Kiều, dậy mau!"

Sáng sớm tinh mơ, Lý Hương Cầm đã gõ cửa phòng Ôn Kiều ầm ầm, đánh thức Ôn Kiều đang say giấc nồng.

Tối hôm qua bà ta đã suy nghĩ kỹ, lại bàn bạc với Ôn Thụ Vinh, cảm thấy Ôn Kiều có khả năng rất lớn là đang lừa bà ta, con bé chết tiệt kia còn nói sẽ có người đến nhà cầu hôn, tất cả đều là giả, chắc chắn là căn bản không đi xem mắt!

Vì vậy, sau khi bàn bạc, Lý Hương Cầm quyết định, hôm nay nhất định phải đích thân đi cùng Ôn Kiều đi xem mắt, đã hẹn người ta rồi, lần này sẽ không sợ Ôn Kiều chạy mất.

"Sáng sớm tinh mơ, còn cho người ta ngủ hay không hả!" Ôn Kiều lầm bầm, dụi dụi đôi mắt nhập nhèm, sau đó mới mở mắt ra.

Lúc này cô còn chưa tỉnh ngủ, bên ngoài trời cũng vừa mới sáng, chắc cũng chỉ khoảng sáu, bảy giờ gì đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️