Nhưng Ôn Kiều không biết họ nghĩ gì, nhìn những người đột nhiên bỏ chạy, chỉ cảm thấy khó hiểu.
“Chạy gì vậy? Mình đáng sợ đến thế sao? Ôn Kiều bối rối, thậm chí còn chạm vào mặt mình.
Cô thật sự không hiểu, cô trông không hung dữ, giọng nói cũng khá tốt, sao có thể khiến ba chiến sĩ sợ chạy mất?
Chẳng lẽ là vì mắc bệnh khó nói, nên không muốn bị cô hỏi thăm?
Ôn Kiều mang theo đầy sự nghi ngờ, bước vào trạm y tế, chuẩn bị hỏi xem những người khác vừa rồi ba chiến sĩ kia rốt cuộc là thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây