Lục Cảnh Xuyên nhìn chằm chằm vào mắt cô, không thể rời mắt, hồi lâu sau, yết hầu nhanh chóng chuyển động, dưới ánh mắt của Ôn Kiều, vàng tai đỏ lên, lúc này mới né tránh.
Ôn Kiều nhìn thấy dáng vẻ ngây ngô của anh, không nhịn được cười, cảm thấy Lục Cảnh Xuyên lúc này rất đáng yêu.
“Không nói nữa, tối nay em phải châm cứu cho anh. Cô cười một lát rồi trở về phòng lấy dụng cụ châm cứu.
Sau một tháng rưỡi điều trị, chân của Lục Cảnh Xuyên đã hồi phục rất nhiều. Tốc độ này ở bất kỳ bác sĩ nào cũng có thể gọi là kỳ tích, thậm chí vết sẹo trên chân cũng mờ đi không ít.
Lục Cảnh Xuyên ngâm chân, sờ chân mình, cảm thấy không còn lồi lõm như trước, sẹo thật sự đang mờ dần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây