Không biết đã qua bao lâu, Lục Cảnh Xuyên cuối cùng cũng nhắm mắt lại, lần này ngủ rất an tâm.
“Nóng quá...
Nửa đêm, Ôn Kiều đột nhiên giãy giụa, vốn đã nóng, lại bị đắp chăn, người ôm cô là Lục Cảnh Xuyên như một người máy tỏa nhiệt, toàn thân tỏa ra nguồn nhiệt.
Chưa ngủ được bao lâu, Ôn Kiều đã đổ mồ hôi, mơ màng giãy giụa nhưng không thoát ra được.
Nóng đến mức không chịu nổi, nhưng lại buồn ngủ không tả nổi, Ôn Kiều khó chịu, nhắm mắt tay chân đạp mạnh về phía sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây