Lục Cảnh Xuyên bị sự sôi nổi của cô lây nhiễm, thậm chí cảm thấy cuộc sống tương lai không còn tăm tối, Ôn Kiều như một tia sáng xé toang bóng đêm trước mắt anh, mạnh mẽ bước vào.
"Được." Anh nghe thấy giọng mình, dịu dàng, dường như còn mang theo ý cười.
Lúc này, trong mắt anh chỉ còn lại nụ cười rạng rỡ của Ôn Kiều và đôi môi hồng không ngừng động đậy.
Muốn hôn!
Trong đầu Lục Cảnh Xuyên chỉ còn lại suy nghĩ này, yết hầu khẽ động, thân thể đã nghiêng về phía Ôn Kiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây