"Em là vợ anh, em không quản anh thì ai quản anh?"
Lục Cảnh Xuyên dù có chút gia trưởng, nhưng cô vợ nhỏ quản anh như vậy, anh không hề phản cảm chút nào.
Ngược lại còn thấy vui.
"Được thôi, đó là anh nói đấy nhé!" Ôn Kiều cười cười, "Đã cho em quản, thì anh không chạy thoát đâu."
"Ừ." Giọng Lục Cảnh Xuyên rất kiên định, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai Ôn Kiều, dường như còn mang theo chút tê dại, "…cũng không định chạy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây