May mà một toa tàu không quá nhiều người, hơn nữa đa số đều là xem náo nhiệt, không phải ai cũng cần khám bệnh, đến khi trời tối, đám người xem náo nhiệt mới dần tản đi.
“Uống chút nước đi, làm dịu cổ họng. Lục Cảnh Xuyên đưa cốc nước cho cô, ánh mắt nhìn Ôn Kiều có chút phức tạp.
Ôn Kiều cất tiền vừa kiếm được, dù cô không định nhận tiền, nhưng không ngăn được mỗi người khám bệnh đều nhét cho cô chút ít, tuy không nhiều, nhưng cũng chẳng ai lấy không.
Số tiền này cộng lại cũng khá nhiều, gần bằng lương của một người trong hơn một tháng.
“Không ngờ em biết chữa nhiều bệnh như vậy. Lục Cảnh Xuyên không để ý đến số tiền đó, chỉ ngồi bên cạnh cô khẽ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây