Thấy sắc mặt của Chu Na trở nên khó coi, cô ấy phỉ nhổ: “Cô quả nhiên là chó không thay đổi được bản tính ăn phân, tôi thấy tôi và Cảnh Hi đều không nên tin tưởng cô!”
Chu Na đã bao giờ bị người sỉ nhục như thế này? Ngay sau đó, cô ta tức giận cãi lại: “Cái gì gọi là tôi là chó không thay đổi được bản tính ăn phân? chẳng lẽ cô nói ra được những lời này thì là người tốt?”
Trên thực tế, vừa rồi Ân Hồng nói ra những lời này đều do nhanh mồm nhanh miệng cả, nhưng sau khi nói ra câu này, cô ấy cũng bắt đầu cảm thấy hối hận. Mới đầu cô ấy còn cảm thấy áy náy với Chu Na, nhưng bị cô ta mắng lại như vậy, cô ấy như con mèo xù lông, còn thiếu mỗi điều lao tới đánh nhau với cô ta.
“Chẳng lẽ tôi nói sai à? Nếu cô nghĩ tôi nói không đúng, tại sao cô lại tức giận đến vậy?”
Chu Na nhìn chằm chằm vào Ân Hồng, chỉ vào mặt mình tức giận nói: “Bị cô đổ oan, chẳng lẽ tôi vẫn không thể bảo vệ danh dự của mình à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây