Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 50: Có vẻ cảm giác này cũng không tồi (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ân Hồng hơi bận tâm hỏi: “Cảnh Hi, Thẩm Lạc Trạch đe dọa em như vậy, sau này chúng ta phải làm thế nào?”

Vấn đề này thật sự đã làm khó cô ra, Thẩm Lạc Trạch và Ôn Hinh Nhu đều là loại người đáng kinh tởm, giờ muốn hoàn toàn thoát khỏi bọn họ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Kiều Cảnh Hi trầm ngâm suy nghĩ, nhỏ giọng thốt lên: “Rồi sẽ nghĩ ra được cách.”

Đẻ xoa dịu tâm tình khó chịu, hai người đi lang thang ở trên đường cả một buổi chiều.

Chẳng biết từ lúc nào đã đến tối, Ân Hồng nói đưa cô trở về, Kiều Cảnh Hi cũng không từ chối.

Kiều Cảnh Hi xuống xe ở bên lề đường, Ân Hồng nói muốn đưa cô lên tận nhà, nhưng Kiều Cảnh Hi thấy sắc trời đã tối nên từ chối: “Thôi không cần đâu, giờ cũng đã muộn rồi, chị về nhà sớm đi.”

Tạm biệt ngắn gọn xong, Kiều Cảnh Hi trở về nhà một mình.

Lúc đi ngang qua đại sảnh chung cư, cô bất ngờ nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đỗ trong sân.

Cô kinh ngạc đoán: Đây không phải là...

Quả nhiên, sự thật nhanh chóng xác nhận phỏng đoán của cô.

Lục Đình Thâm đang tựa người ở đầu xe hút thuốc, nhìn thấy Kiều Cảnh Hi xuất hiện, anh phất phất tay chào cô.

Bóng đêm mịt mờ nhấn chìm mọi thứ xung quanh, nếu không nhìn kỹ thì đúng là không thể nhìn thấy người ở đây. Kiều Cảnh Hi thầm cảm thấy hốt hoảng, tăng nhanh tốc độ đi về phía anh.

“Sao anh lại ở chỗ này?” Dưới ánh trăng mờ ảo, Kiều Cảnh Hi ngước mắt lên, thoạt nhìn trong veo như tờ giấy trắng.

“Tới ăn cơm chùa, coi như là thù lao cho tối qua tôi thu nhận em.” Lục Đình Thâm ném tàn thuốc xuống đất di di, nói chuyện như là đương nhiên.

Tối hôm qua sau khi uống say, đầu óc của cô trống rỗng đã sớm chẳng nhớ được gì, nhưng đoán có lẽ mình đã gây thêm không ít phiền toái cho anh...

Kiều Cảnh Hi xấu hổ không nói được câu nào, cũng may bóng đêm giăng đầy khắp lối, không nhìn ra được sắc mặt của cô đã sớm đỏ bừng lên.

“Anh đúng là… thích tính toán chi li…” Cô đá đá một cục đá dưới chân, nói tiếp: “Không phải là tôi không thể trả ơn anh, nhưng trong nhà tôi không có đồ ăn, giờ phải đi mua.”

Nói đến đây, Kiều Cảnh Hi có ý muốn đùa giai, cố tình trêu ghẹo anh: “ Tổng giám đốc Lục, có muốn đi siêu thị với tôi không?”

Lục Đình Thâm nhíu mày, không nói gì.

Phải biết rằng, anh ghét nhất là những nơi ồn ào náo nhiệt... thế nên, bình thường đồ dùng cá nhân của anh luôn có trợ lý đặc biệt mua mang đến. Nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt Kiều Cảnh Hi, Lục Đình Thâm không khỏi nghi ngờ: Chẳng lẽ người phụ nữ này… cố tình?

Nhìn vẻ mặt không tình nguyện của Lục Đình Thâm, Kiều Cảnh Hi như thể chắc chắn anh sẽ không đi, cô cố tình lắc lắc cánh tay của anh, nói: “Ai nha, anh còn nghĩ này nghĩ kia làm gì nữa, cùng đi với tôi đi!”

Lục Đình Thâm thấy cô chủ động khoác tay mình, anh hơi ngẩn ra. Nhưng có vẻ… cảm giác này cũng không tồi?

Quỷ thần xui khiến thế nào, anh lại đi theo cô.

Hai người sóng vai đi tới trước quầy rau củ chọn đồ, Lục Đình Thâm xách theo mấy thứ đã chọn được, Kiều Cảnh Hi cầm một củ cà rốt lên, bắt đầu suy nghĩ tung bay.

Tại sao mình cứ cảm thấy là lạ? Hình như... Chỉ có vợ chồng mới làm thế này? Nghĩ tới đây, Kiều Cảnh Hi lại đỏ bừng mặt lên.

Cô vội vàng quay lưng lại vỗ vỗ mặt mình, âm thầm cảnh cáo mình: Kiều Cảnh Hi, mày đừng suy nghĩ bậy bạ nữa!

Vì chỉ cần chuẩn bị lượng ăn cho hai người, chẳng mấy chốc bọn họ đã mua xong.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️