Hễ nghĩ tới tiện nhân Kiều Cảnh Hi này thật sự sẽ không chịu được cô đơn, khóe miệng Ôn Hinh Nhu nhếch lên một nụ cười vui khi người gặp họa.
Thấy cuối cùng lời nói này của bà cũng có tác dụng với cô, Tần Ngọc Liên vỗ nhẹ lên mu bàn tay Ôn Hinh Nhu, xoa dịu: “Dù sao giấy cũng không thể gói được lửa. Khi chuyện này bại lộ, lúc đó chúng ta sẽ không cần động thủ, Kiều Cảnh Hi đương nhiên sẽ chết thật thảm! Dù sao bây giờ con cũng đừng lo lắng gì cả, cứ yên tâm chờ vở kịch hay này là được!”
“Dù sao thì, bây giờ chúng ta đã nắm trong tay thẻ vàng rồi, đến lúc đó cũng không cần quan tâm cô ta chết hay sống. Điều quan trọng nhất bây giờ là cuộc hôn nhân giữa con và Lạc Trạch!”
Nhắc đến điều này, một niềm vui hiện lên trong mắt Ôn Hinh Nhu, trong lòng như được quét mật.
Bởi vì Kiều Cảnh Hi đã đính hôn, ngày kết hôn dự tính giữa cô và Thẩm Lạc Trạch quả thực là rất gần rồi, ngày hôm qua, Thẩm Lạc Trạch còn nói rằng anh sẽ đưa cô đi chọn váy đính hôn. Ôn Hinh Nhu cười đến mức e lệ rụt rè, chỉ cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây