Bây giờ thì tốt rồi, kế đó chẳng ăn thua gì, mà Kiều Cảnh Hi lại càng ngày càng xuân phong đắc ý hơn*.
*nguyên văn: 春风得意 chỉ sự đỗ đạt, đường làm quan rộng mở, thăng quan tiến chức thuận lợi. Đây là thành ngữ được sử dụng nhiều trong tiếng Trung Quốc. Nó có xuất xứ từ bài thơ “Đăng khoa hậu” của thi sĩ Mạnh Giao đời Trung Đường.
Điều này không khỏi khiến cho Tần Ngọc Liên thấy hơi ngờ vực, có khi nào lão già kia lại âm thầm giúp đỡ Kiều Cảnh Hi không? Nếu không, tại sao gần đây cuộc sống của nó lại bình yên bằng phẳng như thế… Nhưng ngay sau đó, Tần Ngọc Liên đã lắc lắc đầu tự phủ nhận suy nghĩ này của bản thân.
Trong ấn tượng của bà ta, giọng nói của người đàn ông đó giống như nhũ băng, lạnh đến thấu xương. Nghe nói tính tình đám người già bây giờ đều rất quái dị, ông ta không cấu xé Kiều Cảnh Hi thành từng mảnh đã là tốt lắm rồi, làm sao có thể giúp Kiều Cảnh Hi được chứ?
Đặc biệt, trước đó cả hai không hề có bất cứ tình cảm gì, đây hoàn toàn là một cuộc hôn nhân giao dịch hoàn thành theo thỏa thuận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây