Kiều Cảnh Hi cười cười, hết thảy những đau khổ trong lòng chẳng thể nói nên lời. Bây giờ quay đầu nhìn lại, chúng thực sự chẳng có ý nghĩa gì hết. Dù sao trải qua được những ngày tháng khó khăn đó đã là sự may mắn lớn nhất.
Vì Mộc Ngưng Phi rời đi nên sau khi chỉnh lý lại một hồi thì cũng rất nhanh đã đến giờ ăn trưa.
Nhan Tháng Dựa đã nhân cơ hội này mà bước vào phòng nghỉ ngơi của Kiều Cảnh Hi, sau khi gõ cửa một cách lịch sự, anh ta cười cười, nói: “Tôi có thể vào không?”
Kiều Cảnh Hi kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy anh ta, cô bật cười đáp: “Đương nhiên rồi.”
Nhan Tháng Dực cũng không khách khí, sau khi bước vào trực tiếp kéo ghế ngồi đối diện với Kiều Cảnh Hi, tiếp đó anh ta không chút khách khí mà khen ngợi Kiều Cảnh Hi: “Tôi phát hiện ra cô rất lợi hại đó, cô lại có thể dùng cách này để ép đối phương nói ra sự thật.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây