Đột nhiên Kiều Cảnh Hi không nghĩ ra từ vựng diễn đạt cho tốt, vì vậy cô vội vàng nói: “Cháu, cháu dùng mắt nhìn...”
Mặc dù lời này của cô chỉ để phá vỡ biểu tượng, nhưng chúng cũng đủ để trả lời câu hỏi của ông.
Ánh sáng trong mắt Tống Hồng Nhu hiện ra hỗn loạn hơn, Kiều Cảnh Hi không biết tại sao bỗng có chút sợ hãi, cô nghĩ những lời mình vừa nói giống như trong mơ nói vậy, là nói sai cái gì rồi.
Nói ra thì, thật ra cô thường không thích tự đưa nhận xét đánh giá, nhưng khi nhìn thấy bức tranh này, cô như bị móc đi thần thức, thế mà lại không khống chế được chính mình.
Kiều Cảnh Hi không khỏi cảm thấy thầm khó chịu, cô biết Tống Hồng Nhu có ấn tượng không tốt đẹp gì về mình, tính cách nhà nghệ thuật lại có chút lầm lì, nếu như mình nói sai đắc tội đến ông, chẳng phải là sẽ làm mất mặt Lục Đình Thâm sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây