Tạm thời Kiều Cảnh Hi cũng không biết mình nên đi đâu, bèn kéo hết quần áo lên sân thượng của bệnh viện.
Tấm rèm cửa rách nát được kéo hết xuống, Kiều Cảnh Hi ngồi một mình giữa căn phòng tối om, xung quanh tỏa ra mùi xi măng lẫn với mùi nước khử trùng bị không khí ăn mòn và lên men. Tâm trạng suy sụp đến cực điểm, Kiều Cảnh Hi không hề cảm thấy mùi này khó ngửi, cô chỉ thấy một nỗi tuyệt vọng chưa từng có dâng lên trong lòng mình.
Thậm chí cảm giác tuyệt vọng này còn khiến cô không thể chống lại được, bởi vì chỉ cần cô mở miệng, những âm thanh từ bốn phương tám hướng sẽ hoàn toàn bóp nghẹt cô.
Dù sao người ta đều chỉ tin vào những gì mà mình tin, vậy tại sao cô lại phải giải thích?
Lúc này, sau khi biết được mọi chuyện, Lục Đình Thâm lập tức gọi điện cho Kiều Cảnh Hi: “Em vẫn ổn chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây