Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 42: Chẳng lẽ muốn nối lại tình xưa? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy Lục Đình Thâm không tỏ thái độ gì trước sự nghi ngờ của mình, Kiều Cảnh Hi xấu hổ không biết phải làm sao, hình như mình suy nghĩ quá nhiều rồi...

Những món ăn tinh tế trên bàn không chỉ có hình thức ngon mắt, còn cực kỳ nong miệng. Kiều Cảnh Hi không thèm khách sáo ăn hơn nửa, thấy thời gian không còn sớm, cô vội vàng nhắc nhở Lục Đình Thâm.

Lục Đình Thâm ưu nhã cầm khăn giấy lau sữa dính trên mép, khẽ gật đầu.

Đến khi xe chạy trên đường, anh mới như là nhớ ra hỏi: “Em đi đâu?”

Kiều Cảnh Hi suy nghĩ một lúc: “Buổi họp báo của Lăng Vân Cửu Tiêu còn chưa được xác định... Thế nên, mấy hôm nay tôi không cần phải đến công ty, anh đưa tôi về nhà đi.”

Cô vừa dứt lời, chuông điện thoại của cô đã vang lên. Nhìn thấy tên của Thẩm Lạc Trạch, trong lòng Kiều Cảnh Hi thầm dâng lên cảm giác bực bội, nhưng vẫn phải nhấn nút trả lời.

Quả nhiên, vừa thấy anh ta gọi điện tới là đã thấy có chuyện không ổn, đầu điện thoại bên kia vang lên giọng nói lạnh lẽo không có tình cảm của Thẩm Lạc Trạch: “Mau trở về công ty đi!”

Nghe giọng nói không có ý tốt của anh ta, Kiều Cảnh Hi hơi cau màu lại, trong lòng nhất thời có dự cảm xấu.

Thực ra cũng đúng thôi, Ôn Hinh Nhu không cho phép Thẩm Lạc Trạch liên lạc với mình, giờ anh ta lại tự mình gọi điện thoại đến cho cô, cũng biết ngay là không có tin tức tốt gì...

Kiều Cảnh Hi cúp máy xong, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhìn hàng cây không ngừng bị bỏ lại phía sau, ánh mắt đượm vẻ lo lắng.

Lục Đình Thâm trùng hợp nhìn thấy ánh mắt lo lắng này của cô, không hiểu sao lòng thấy rét lạnh, anh giả vờ thuận miệng hỏi: “Người ở đầu điện thoại bên kia nói gì à?”

Kiều Cảnh Hi miễn cưỡng lên tinh thần, cố gượng cười nói: “Không có gì, tôi không về nhà nữa, phiền anh đưa tôi trở về công ty.”

Như đã đoán ra được lý do đại khái, Lục Đình Thâm tỏ vẻ hiểu biết gật đầu. Suy nghĩ xong, anh còn không quên dặn dò: “Nếu có chuyện gì, em có thể gọi điện thoại cho tôi.”

Kiều Cảnh Hi đang không có tâm trạng gì, nghe anh nói vậy cũng chỉ gật đầu qua loa.

Lúc xe lái đến ngã tư gần công ty, sợ dừng xe ở cửa công ty có thể bị người nhìn thấy chỉ trích, Kiều Cảnh Hi hô ngừng, xuống xe luôn ở chỗ này rồi đi bộ đến công ty.

Vừa đi tới cửa, cô đã chạm mặt Ôn Hinh Nhu. Ôn Hinh Nhu bày ra tư thái lỗ mũi mọc ở trên đầu, Kiều Cảnh Hi cũng lười chào cô ta. Từ tước đến giờ, Ôn Hinh Nhu vừa nhìn thấy cô đã nóng mắt, tự nhiên cũng sẽ không chủ động lên tiếng trước, hai người cùng sóng vai đi vào công ty.

“Chào buổi sáng chị Nhu!”

“Chị Nhu à, chiếc váy hôm nay chị mặc đẹp thật đấy, phối với nước da của chị nhìn cực kỳ nổi bật luôn!”

“Wow, sợi dây chuyền này là của Thẩm tổng tặng à? Em nhớ nó là phiên bản giới hạn thì phải, giá trị không rẻ đâu, Thẩm tổng ra tay hào phóng thật đấy, hâm mộ chị chết đi được!”

Cả đường đi vào công ty, tất cả mọi người đều nhiệt tình chào hỏi Ôn Hinh Nhu, cố tình phớt lờ Kiều Cảnh Hi, coi như cô là không khí.

Kiều Cảnh Hi đã sớm quen với thái độ a dua nịnh hót của bọn họ, cô chỉ châm chọc nhếch môi cười, trong lòng chẳng bị mất thăng bằng quá lớn.

Ôn Hinh Nhu không biết đạo lý đứng càng cao ngã càng đau, cô ta hếch mặt lên trời như con thiên nga kiêu ngạo, nghe thấy những lời tán dương này của bọn họ, cũng chỉ hận không thể bay luôn bầu trời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️