Kiều Cảnh Hi vốn dĩ muốn từ chối, nhưng sau đó lại cho rằng mình hành động quá bất thường, có vẻ không ổn nên gật đầu đồng ý: “Cũng được.”
Hai người cách nhau không đến một mét, mỗi người một ý nghĩ, không cần cảm nhận cũng nhận ra được bầu không khí kỳ quái.
Kiều Cảnh Hi thực sự không biết nói sao nếu cứ đứng lên như thế này, đành đứng dậy đi vào phòng, viện cớ nói: “Em đi thu dọn đồ để đến đoàn phim.”
Lục Đình Thâm liếc nhìn chiếc ba lô nhỏ cô vừa chuẩn bị để ra ngoài, mà lâm vào trầm tư.
Kiều Cảnh Hi tìm kiếm bên trong một hồi, cuối cùng quay lại bên ngoài, lo lắng nhìn xung quanh, trong miệng nói gì đó: “Túi của em đâu...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây