Nói đến đây, nét cười trên mặt Ân Hồng càng sâu hơn; “Chỗ khác thì chị không biết, chỉ nghe trợ lý kia nói, Ôn Hinh Nhu tặng quà bọn họ đều là nước hoa hàng hiệu, chỉ khác là người có chức vị cao thì được tặng loại đắt tiền, ít thì một ngàn, nhiều thì mấy chục ngàn lận!”
Đối với sự vung tay hào phóng này của Ôn Hinh Nhu, Kiều Cảnh Hi có chút kinh ngạc.
Nhưng mà cô rất nhanh đã hiểu, lúc trước có một lần đi ăn cơm ở ngoài hai người vô tình chạm mặt, Ôn Hinh Nhu có lẽ cảm thấy không thể thua cô trong chuyện này được, cho nên lần này từ nước ngoài trở về, đặc biệt vắt óc nghĩ cách chiến thắng.
Sau khi hiểu được suy nghĩ của cô ta, Kiều Cảnh Hi độ nhiên bật cười.
Ân Hồng vẫn nhiệt tình nói: “Cảnh Hi, chị nói cho em biết, mặc dù quà tặng của cô ta đắt tiền hơn, nhưng chị đã hỏi đại khái vài người rồi, bọn họ vẫn thích quà của em hơn!” Ân Hồng còn không quên nhẹ giọng bổ sung thêm một câu: “Em nói xem, đồ quý nhưng thật ra không dùng được thì có ích gì đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây