Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 39: Cực kỳ thô bỉ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này, Kiều Cảnh Hi quyết định phải tỉnh lại, không thể tiếp tục suy nghĩ tiêu cực nữa. Cô lắc lắc đầu, lên tinh thần hạ quyết tâm nói: “Đừng nhắc lại chuyện này nữa, dù sao chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, hôm nay vui thì cứ vui đi, nhân lúc còn có thể vui vẻ cứ trải nghiệm cảm giác tự do này!”

Trong mắt cô bùng cháy lên ngọn lửa nhỏ, cô quay sang nhìn Lục Đình Thâm bằng ánh mắt tràn đầy mong đợi: “Như vậy đi, để cám ơn anh đã giúp tôi, tôi mời anh đi ăn khuya, anh thấy thế nào?”

Lục Đình Thâm khẽ cong môi cười, nói: “Sau này em là ngôi sao rồi, hơn nửa đêm chạy đi ăn khuya, chẳng lẽ em không sợ bị mập à?”

Kiều Cảnh Hi cũng quay sang cười với anh, ánh mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, tràn đầy tự tin nói: “Tôi không sợ, trời sinh thể chất không mập, ăn thế nào cũng chỉ như thế này!”

Lục Đình Thâm không tiện đả kích cô nữa, với lại nhìn thấy cô tung tăng hớn hở thế này —— dường như mình cũng vui vẻ hơn nhiều.

Từ khi sinh ra anh đã là người lạnh lùng cứng rắn, bách độc bất xâm, nhưng lúc này, dường như có thứ gì đó đang lặng lẽ nảy mầm trong trái tim anh.

Lục Đình Thâm lái xe dẫn cô đến một quán thịt nướng nổi tiếng ở gần đây, thịt nướng non mềm xèo xèo dưới lửa than, tản ra mùi thơm quyến rũ.

Kiều Cảnh Hi không sợ nóng, cô cầm một xiên thịt nướng đầy dầu mỡ lên bắt đầu ăn ngấu nghiến, bày ra hết dáng vẻ vừa tham ăn vừa đáng yêu trước mặt Lục Đình Thâm.

Lục Đình Thâm không ăn nhiều lắm, nhìn anh như có điều suy nghĩ, thỉnh thoảng lại cầm chai nhấp ngụm bia, hầu hết cả bữa ăn đều ngồi xem Kiều Cảnh Hi ăn.

Cuối cùng, Kiều Cảnh Hi vỗ vỗ cái bụng tròn vo, đếm số que xiên trên bàn, đếm đếm đếm, cô trợn tròn hai mắt lên, không giấu nổi sự kinh ngạc vì sức ăn của mình: “Tôi ăn nhiều đến vậy sao...”

Lục Đình Thâm bị hành động nhỏ này của cô chọc cười, cố nín cười hỏi: “Ăn no chưa?”

Kiều Cảnh Hi cắn môi nhìn bốn phía xung quanh, ngập ngừng nói: “Thật ra, tôi còn có thể ăn thêm nữa...”

Sợ Lục Đình Thâm có ý kiến với cái dạ dày vương của mình, Kiều Cảnh Hi giơ ngón tay út lên so sánh: “Cũng chỉ ăn được thêm bằng này nữa thôi.”

Cảm giác lạnh lùng của thường ngày dần tan chảy, Lục Đình Thâm cười run rẩy cả người, gọi chủ quán: “Chủ quán ơi, lại thêm năm mươi xiên nữa!”

Kiều Cảnh Hi nuốt nước miếng ừng ực, như đã nhìn thấy mấy xiên nướng quyến rũ kia bay tới bay lui ở trước mặt mình.

Chủ quán nhanh chóng đưa xiên nướng lên, ăn khá nhiều nên cô hơi khát, Kiều Cảnh Hi lau qua loa bàn tay dính dầu mỡ của mình, không thèm nhìn mà lấy luôn chai bia trước mặt Lục Đình Thâm.

Men cồn xuống rượu, cô thấy thoải mái hơn nhiều, bất tri bất giác, hai người cứ vậy ngồi dùng bữa khuya cùng nhau.

Sau khi ăn thịt nướng xong, Kiều Cảnh Hi lại vẫy tay gọi thêm mấy chai bia lên.

Chẳng biết từ lúc nào, sắc mặt của cô đã ửng đỏ lên. Vừa nãy cô chẳng uống mấy ở KTV, giờ lại uống khá nhiều ở đây.

Sau khi uống say, Kiều Cảnh Hi không kiểm soát được cứ khoa tay múa chân, bắt đầu ăn nói linh tinh: “Anh… anh có biết không, hôm nay tâm tình của tôi cực kỳ kém, nếu không tôi cũng sẽ không đi uống...”

Sau đó, cô kể lể cho Lục Đình Thâm nghe đủ mọi chuyện cay đắng và tủi hờn mình gặp phải.

Lục Đình Thâm càng nghe càng nhíu chặt mày lại, cũng không biết an ủi cô thế nào, đành mặc cho cô lẩm bẩm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️