Lúc vào phòng vẫn là một mảnh tối đen, Ôn Hinh Nhu theo bản năng bật hết đèn lên.
Khi nãy thực ra lúc Tina đến gõ của, Thẩm Lạc Trạch đã bị đánh thức một lần, đợi sau khi Ôn Hinh Nhu đi anh ta khó khăn lắm mới ngủ được một lúc, nửa đêm canh ba thế này cũng không biết là ra ngoài làm gì cơ chứ, lúc cô ta quay về còn bật hết đèn lên sáng trưng trưng thế này, còn cho ai ngủ nữa không!
Nghĩ đến sáng nay anh ta đã chịu một trận chế nhạo ở đó, buổi tối quay về nghỉ ngơi mà còn bị đối đãi thế này, Thẩm Lạc Trạch không nhịn được nữa trực tiếp ngồi dậy thấp giọng hô lên: “Rốt cuộc em đang làm cái gì vậy?”
Tâm trạng chán nản mà còn bị Thẩm Lạc Trạch hét lên như thế, Ôn Hinh Nhu lập tức bị dọa sợ.
Thấy vành mắt cô ta đỏ ửng lên, Thẩm Lạc Trạch bỗng nhiên không nhẫn tâm được nữa, gọi Ôn Hinh Nhu đến bên cạnh mình, thấp giọng dỗ dành cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây