Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 38: Cực kỳ thô bỉ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đoán chắc đã đến giờ, Kiều Cảnh Hi đứng dậy.

Sau khi chia tay với Tô Nhan ở cửa khách sạn, Kiều Cảnh Hi nhìn về phía trạm xe buýt cách đó không xa. Do đi ra ngoài không mang đủ tiền mặt, cô định ngồi xe buýt trở về. Kết quả là, cô nhìn thấy bóng người của Lục Đình Thâm từ từ xuất hiện trước mặt cô ở cách đó không xa.

Trong lòng cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cô cũng cảm thấy vui vẻ.

Lục Đình Thâm đưa lưng về phía đèn đường, nên cô không nhìn thấy rõ vẻ mặt của anh, chỉ nghe thấy anh nói bằng giọng điệu không cho phép phản đối: “Tôi đưa em trở về.”

Mặc dù trên người của người đàn ông mang theo hơi thở khó gần... Nhưng nghĩ tới cảnh tượng được anh làm anh hùng cứu mỹ nhân ở trong khách sạn, Kiều Cảnh Hi không ngần ngại gật đầu.

Xe chạy êm ru trên đường, cô ngồi vào phía bên phải ghế lái, hai người đều im lặng không nói gì, khiến bầu không khí vô hình trở nên lúng túng. Kiều Cảnh Hi cố vắt óc mới nặn ra được mấy chữ: “... Cám ơn anh đã đưa tôi về nhà.”

Lục Đình Thâm là người kiệm lời, nghe cô nói vậy cũng chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Một lúc sau, Lục Đình Thâm chuyển mắt nhìn qua gương chiếu hậu, anh phát hiện ra cả chặng đường đi Kiều Cảnh Hi đều nhíu chặt mày lại, tỏ vẻ không vui cho lắm.

“Vừa qua buổi thử vai, sao em có vẻ không vui lắm vậy?” Anh chần chừ trong giây lát, thử thăm dò: “Chẳng lẽ còn có tâm sự khác?”

Kiều Cảnh Hi đang mang theo tâm sự nặng nề, cũng không muốn đi kể lể khắp nơi. Nhưng giờ nghe thấy Lục Đình Thâm hỏi vậy, lại tình cờ đâm trúng chỗ đau của cô, trong lòng khó chịu, cô kể chuyện không vui kia ra.

“Tôi sắp đính hôn rồi…” Cô dần đỏ ửng hai mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười tự giễu: “Đối tượng đính hôn là một lão già.”

Nói đến đây, cô trầm mặc, rồi lại chuyển sang giọng điệu giận dữ bất bình nói: “Hơn nữa, có khả năng người đó giống với lão già trong phòng bao kia, cực kỳ thô bỉ, cực kỳ kinh tởm!”

Nghe thấy cô đặc biệt nhấn mạnh tám chữ cuối cùng kia, sắc mặt của Lục Đình Thâm tối sầm lại.

Anh nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ: Hình tượng của mình ở trong lòng cô ấy đáng ghét đến vậy sao?

Lòng hiếu kỳ nổi lên, cuối cùng anh không tiết lộ danh tính của mình ra. Lục Đình Thâm anh muốn nghe xem, cô nhóc này còn dùng cách nào để bêu xấu anh nữa.

Thấy Kiều Cảnh Hi nói đến đây thì ngừng, anh tò mò hỏi cô: “Nếu không thích, sao em không hủy bỏ hôn sự này?”

“Anh nghĩ là dễ dàng đến vậy à? Trên đời này có rất nhiều chuyện không thể làm theo ý mình…” Cô thở dài lẩm bẩm: “Nếu thật sự hủy bỏ được thì tốt quá.”

Lục Đình Thâm tiếp tục hỏi: “Sao em lại bi quan đến vậy, chẳng lẽ em đã từng gặp vị hôn thê của mình rồi à? Bằng không, sao em biết đối phương chắc chắn là ông già?”

Kiều Cảnh Hi tựa đầu vào trên cửa sổ xe, buồn bã nói: “Tất cả mọi người đều nói như vậy, tin tức này còn có thể là giả được sao?”

Nghe cô nói vậy, Lục Đình Thâm nhìn cô bằng ánh mắt quỷ dị, nở nụ cười sâu không lường được nó: “Tin vịt không thể tin, không chừng là người tầm tầm tuổi tôi thì sao?”

Kiều Cảnh Hi như nghe được một chuyện rất buồn cười, cô cứng ngắc cười phá lên.

Ngay khi vừa ngừng cười, cô xoa xoa hốc mắt hơi ướt át, chăm chú nhìn Lục Đình Thâm: “Anh không cần phải an ủi tôi đâu, nếu người đó thật sự giống anh, vậy có nằm mơ tôi cũng cười tỉnh được.”

Nghe những lời này của Kiều Cảnh Hi, Lục Đình Thâm nhất thời dở khóc dở cười.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️