Thẩm Lạc Trạch bằng lòng đứng ra nói đỡ cho cô ta, Ôn Hinh Nhu đương nhiên rất vui: “Ôi, Lạc Trạch anh xấu quái, đừng nói chị ấy như vậy, tốt xấu gì chị ấy cũng là chị họ của em, tại sao anh có thể nói thẳng như vậy được, chẳng chừa chút mặt mũi nào cho chị ấy cả?”
Nghe kĩ một chút sẽ không khó đoán rằng cô ta bên ngoài ra vẻ mềm mại đáng yêu nói đỡ cho Kiều Cảnh Hi, nhưng thật ra đang thầm ủng hộ những lời nói của Thẩm Lạc Trạch.
Thẩm Lạc Trạch tất nhiên càng thêm kiêu ngạo, anh ta vỗ bả vai Ôn Hinh Nhu: “Tiểu Nhu, em quá tốt bụng, những lời của em cũng không sai, trước kia Kiều Cảnh Hi ngụy trang quá giỏi, ngay cả anh và em đề bị che mắt, còn tưởng rằng cô ấy là người trong sáng, nhưng hình như không phải như vậy...”
Nói đến đây anh ta mới dừng lại, sau đó thời dài nói: “Em nói xem một cô gái hoàn mỹ như em, nếu anh gặp em sớm một chút thì thật tốt.”
“Nhưng cũng may em xuất hiện đúng lúc, nếu không anh có lẽ sẽ hối hận cả đời mất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây