Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 37: Vị hôn thê của tôi, ông cũng dám động vào (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Những người còn lại nghe thấy thế, bọn họ đều ngây cả người ra. Người phụ nữ này còn chưa nói cái gì, mà Lục Đình Thâm đã bảo vệ như vậy, sốt ruột ra mặt thay cô. Mà vừa rồi bọn họ đã giải thích một thôi một hồi như vậy, thế mà anh lại coi nó như gió thoảng qua tai, hoặc là, căn bản Lục Đình Thâm không đặt lời nói của bọn họ vào trong mắt?

Nếu như đổi lại thành ngày thường, chắc chắn bọn họ sẽ trực tiếp đi lên, nhưng khó ở chỗ, vị Tôn Phật lớn ở trước mặt đây, không phải người bọn họ có thể đắc tội được.

Có người đứng dậy, to gan hỏi: “Tổng giám đốc Lục, đây là ngài có quen biết với cô ta sao?”

Lục Đình Thâm không nói, ánh mắt của anh lạnh lẽo liếc nhìn bọn họ một cái. Hành động này cũng đang vô hình đại biểu cho việc, anh đồng ý với lời nói của bọn họ.

Mọi người không dám lên tiếng nữa, Lục Đình thâm ở bên này xoa xoa đầu của Kiều Cảnh Hi nói: “Không có việc gì.”

Kiều Cảnh Hi gật đầu, trong lòng cô lập tức dâng lên một chút cảm giác ấm áp, cả người cô theo tiềm thức mà dịch về phía sau anh.

“Tại sao cô lại ở đây?” Lục Đình Thâm lại hỏi một lần nữa.

Kiều Cảnh Hi im như ve sầu mùa đông trả lời anh: “Tôi tới đây với bạn.”

Lục Đình Thâm như đàn suy nghĩ gì đó mà gật đầu: “Cô đi đi, tôi đưa cô về.” Bởi vì ở một nơi hỗn loạn như thế này, Kiều Cảnh Hi sợ sẽ xảy ra sự cố một lần nữa, vì thế cô ngoan ngoãn cúi đầu đi theo phía sau anh.

Một đường đi xuống dưới, bất tri bất giác bọn họ đã sắp đi tới cửa phòng.

“Chuyện hôm nay... Cảm ơn anh.” Kiều Cảnh Hi vặn ngón tay, đáy lòng âm thầm nghĩ khí thế của người đàn ông này thật sự quá mạnh mẽ, làm hại cô ngay cả nhìn cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Lục Đình Thâm không phát giác ra tâm tư nhỏ của cô, giọng điệu vẫn cứ nhàn nhã trước sau như một: “Không có gì.”

Ngay khi Kiều Cảnh Hi muốn đẩy cửa đi ra ngoài, anh nghĩ nghĩ, rồi lại hỏi cô một lần nữa: “Bao giờ thì em đi?”

Vì chuyện mới vừa xảy ra, cho nên Kiều Canh Hi đã không còn tâm trạng muốn tiếp tục ngây ngốc thêm ở đây nữa, vì thế cô nói bừa ra một khoảng thời gian.

Lục Đình Thâm gật đầu: “Vậy em đi vào trước đi.”

Kiều Cảnh Hi cắn môi đồng ý, thật ra cô cứ nhìn theo bóng dáng của Lục Đình Thâm biến mất ở chỗ ngoặt rồi cô mới đi vào.

Tiếng nhạc ồn ào đã sớm bị tắt đi, trên mặt đất là chai rượu đổ ngang dọc tứ tung khắp mọi nơi, bầu không khí trong phòng nặng nề như làm cho người ta tưởng nổi điên.

Lục Đình Thâm giống như một quân vương ngồi ở trên ghế sô pha, đôi chân dài của anh vắt lên nhau, nhìn bọn họ thật kỹ.

Những người khác cũng không dám ngồi, bọn họ đã sớm thu lại tư thế kiêu ngạo cà lơ cà phất ở trước mặt Kiều Cảnh Hi, lúc này tất cả đều cụp mi rũ mắt đứng ở trước mặt Lục Đình Thâm, thỉnh thoảng còn nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên nhìn Lục Đình Thâm một cái.

Người đàn ông đầu tiên có dây dưa với Kiều Cảnh Hi, càng chắc chắn hơn rằng trong khoảnh thời gian bọn họ rời đi, Kiều Cảnh Hi đã nói không út lời bậy bạ về ông ta ở trước mặt Lục Đình Thâm, giờ phút này cả người ông ta sợ hãi run lên giống như cái sàng.

Giằng co một lát, sợ mình sẽ chết theo tư thế quá xấu, vì thế cả người ông ta trở nên đông cứng mở miệng dò hỏi Lục Đình Thâm: “Tổng giám đốc Lục, xin hỏi... Anh và người phụ nữ kia có quan hệ gì?”

Đôi mắt lạnh của Lục Đình Thâm híp lại, đột nhiên anh đứng lên. Khí thế trên người anh khiến đám người kia càng không rét mà run.

Chỉ thấy đôi chân dài của anh khẽ nâng lên, không giải thích gì nhiều, người đàn ông mới vừa nói đã bị anh đá vào trong một góc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️