Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều

Chương 36: Vị hôn thê của tôi, ông cũng dám động vào (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong men say Kiều Cảnh Hi bị một tiếng thét vừa rồi doạ cho tỉnh táo hơn không ít, đặc biệt là khi cô thấy tất cả bọn họ đều nhanh chóng xông tới, phát hiện không ổn vì thế cô xoay người lại muốn trốn.

Thấy cô có ý định chạy trốn, người đàn ông lập tức sống lại, ông ta nhịn đau kẹp hai chân lại tức giận nói: “Còn thất thần làm cái gì, tất cả mau chóng bắt cô ta lại cho tôi!”

Vừa vặn âm thanh này lại truyền vào trong tai của Kiều Cảnh Hi, cô sợ tới nỗi cả người toát ra mồ hôi lạnh, bước chân chạy đi cũng bắt đầu biến thành rối tung lên.

Ngay lúc cô vừa mới chạy đến cửa phòng, đầu của cô lập tức đập lên một lồng ngực rắn chắc.

Cô xoa xoa cơn đau trên đỉnh đầu thầm kêu không ổn, trong lòng cũng trầm xuống dưới đáy cốc.

Bên này trong lúc Kiều Cảnh Hi còn đang miên man suy nghĩ, thì một đám đàn ông ở phía sau đã ngừng đuổi theo, động tác của bọn họ còn nhất trí khom lưng xuống, tràn ngập tôn kính chào: “Chào tổng giám đốc Lục!”

Ánh mắt của Lục Đình Thâm lạnh thấu xương nhìn qua chỗ bọn họ, tiện đà chuyển tầm mắt lên trên người Kiều Cảnh Hi. Điều rất kỳ diệu chính là, vậy mà bọn họ lại gặp nhau một lần nữa. Người phụ nữ ở trước mặt anh giống như con thỏ nhỏ bị hoảng sợ, khơi dậy ý muốn bảo vệ mãnh liệt của anh.

Kiều Cảnh Hi bị tình huống đột ngột này làm cho không hiểu ra sao, ngay khi cô ngẩng đầu lên chuẩn bị nhìn xem tình huống ở phía sau là như thế nào, thì trong lúc vô tình cô lại nhìn thấy một khuôn mặt điển trai phóng to ra ở trước mặt mình.

Chỉ là trên khuôn mặt điển trau này có một đôi mắt đen nhánh sâu không lường được, khiến cô không khỏi rùng mình một cái. Kiều Cảnh Hi ngẩn người ra, dù thế nào thì cô cũng không nghĩ tới, vậy mà ở chỗ này cô cũng có thể gặp được Lục Đình Thâm... Nhưng mà lần trước anh đã nói rằng anh sẽ giúp chính mình, hẳn là anh sẽ không làm khó dễ chính mình theo đám người ở phía sau đâu nhỉ.

Thấy Kiều Cảnh Hi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chính mình mà không chớp mắt, Lục Đình Thâm càng gấp gáp hơn nhìn lại cô, bờ môi mỏng khẽ mở nói: “Làm sao vậy?”

Lúc này Kiều Cảnh Hi phục hồi lại tinh thần mới nhận thấy được chính mình đã thất lễ, cô lập tức trở nên hốt hoảng lui về phía sau hai bước, đứng ở một bên.

Sau đó anh lại thờ ơ nhìn qua tình cảnh ở trước mặt một lần nữa, Lục Đình Thâm nheo nheo mắt lại, hỏi: “Đây là có chuyện gì?”

Kiều Cảnh Hi còn chưa kịp mở miệng, đám người kia đã biến thành người ác kể tội trước nói: “Tổng giám đốc Lục, là con nhóc này không biết tốt xấu, chạy đến đây gây gổ kiếm chuyện trước, không tin thì anh xem, cô ta còn làm cho người của chúng ta bị thương!”

Nghe thế, người đàn ông bị Kiều Cảnh Hi đá cho bị thương khập khiễng đi ra, không ngừng kêu khổ nói: “Anh nhìn mà xem, con nhóc quỷ này đã lăn lộn tôi thành cái dạng gì rồi, mấy người anh em chúng ta cũng không phải là quả hồng mềm để mặc cho người khác tùy ý nặn tròn bóp dẹp, cái cục tức bị người ta đánh còn không đòi lại được sao?”

“À, là thật sao?” Khoé môi của Lục Đình Thâm cong lên một chút ý vị sâu sa rồi cười lạnh hỏi lại, rất rõ ràng, không phải anh tin lời bọn họ nói.

Người đàn ông kia lập tức gật đầu như đập tỏi: “Đương nhiên, chẳng lẽ tôi còn phải nói dối hay sao?”

Rõ ràng là bọn họ bắt nạt người ta trước, vậy mà bây giờ còn cắn ngược lại cô một cái, Kiều Cảnh Hi trở nên nóng nảy, cô nhanh chóng túm lấy tay của Lục Đình Thâm: “Bọn họ nói dối!”

Trên người Lục Đình Thâm mang theo một lực huy hiếp rất lớn, mắt anh nhìn thẳng nói: “Cô yên tâm, đương nhiên tôi sẽ vì cô mà lấy lại công bằng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️