Vừa cười làm lành vừa rót nước, sau một phen lời ngon tiếng ngọt, bà ta nói rõ ý đồ đến, cuối cùng Phó viện trưởng mập mờ đồng ý, lúc này mới yên tâm rời đi.
Mà sau khi bóng người biến mất sau cửa, Phó viện trưởng liền vội mở hộp quà tặng ra, trông thấy bên trong rõ ràng là những đồng tiền đỏ tươi, trong nháy mắt trợn mắt lên.
Kiều Cảnh Hi nhìn về phía hai bóng người vừa đong vừa đưa phía trước, kết hợp với giọng điệu không chút khách khí của bọn họ vừa rồi và lời hôm nay Tần Ngọc Liên tìm tới mình nói với mình, không khỏi rơi vào trong trầm tư sâu sắc.
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, bệnh viện làm như vậy rất không có đạo lý, đồng thời ngay cả một lời giải thích rõ ràng cũng không cho, thật đúng là không sao nói được.
Càng nghĩ sâu hơn, cô có thể nghĩ tới chỉ có Tần Ngọc Liên động tay động chân vào việc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây