“Cảnh Hi, em mau dậy đi!” Ân Hồng luống cuống tay chân đỡ Kiều Cảnh Hi dậy, giúp cô phủi bụi trên người. Tiếp đó cô ấy nghi ngờ đưa mắt nhìn sang bác sĩ trưởng: “Đây rốt cuộc là thế nào?”
Bác sĩ trưởng chỉ cảm thấy đau đầu, còn chưa giải quyết được đồ phiền phức này đâu, sao lại có thêm người giúp đỡ vậy? Đây chẳng phải rõ ràng là muốn mạng người sao!
Ông ta tức giận nhìn qua hai người, vò đã mẻ không sợ nứt nói: “Dù sao cũng không có giường bệnh trống, cô tự xem sao rồi xử lý đi!”
Kiều Cảnh Hi vừa rồi nhìn còn có chút chán nản nghe thấy giọng ông ta xong, như bị tiêm thuốc kích thích, lại tinh thần trong nháy mắt.
“Không được, hôm nay bệnh viện các ông nhất định phải cho tôi lời giải thích, nếu không tôi sẽ không rời khỏi nơi này!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây