Chuông điện thoại lại vang lên lần nữa, ngay tại lúc Thẩm Lạc Trạch chuẩn bị giơ tay ấn nhận thì bị một đôi tay duỗi ra từ phía sau ngăn lại.
Anh ta quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt đầu bù tóc rối cùng với đôi mắt sưng húp của Ôn Hinh Nhu.
Thoạt nhìn thật sự có chút dọa người, Thẩm Lạc Trạch lui về phía sau hai bước, suýt nữa kêu lên thành tiếng.
“Nói chuyện với em, an ủi em một chút, được không Lạc Trạch.” Cô ta giả vờ bộ dạng điềm đạm đáng yêu như trong quá khứ, rất cẩn thận ngồi bên cạnh Thẩm Lạc Trạch.
Nhưng lúc này trông cô ta như một ma nữ vậy, Thẩm Lạc Trạch không lộ ra biểu hiện buồn nôn đã là tốt lắm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây