Sau đó người nọ còn quay đầu nhìn về phía Kiều Cảnh Hi, cười ha ha nói: “Kiều tiểu thư, tôi nói này, cô cũng đừng phụ lòng tốt của Lý tổng chúng tôi, ông ấy là thật lòng muốn đối tốt với cô...”
Trong lòng Kiều Cảnh Hi chợt thấy lạnh lẽo, lý trí duy nhất còn sót lại nhanh chóng suy nghĩ, nghĩ xem lát nữa phải trả lời thế nào mới được.
Ân Hồng ở đằng sau sốt ruột đến đỏ cả mắt, chỉ biết mạnh mẽ hét lớn: “Cảnh Hi, Cảnh Hi, các người không được đưa Cảnh Hi đi!”
Nhưng tiếng hét của chị cũng không có tác dụng gì, đám người kia vẫn nhìn theo bóng hai người, đến khi hai người biến mất khỏi thang máy mới thả Ân Hồng ra.
Nhìn thấy thang máy vẫn luôn đi lên, ấn thế nào cũng không đi xuống khiến cho nước mắt trong đôi mắt đỏ bừng của chị trào ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây