Bên phía Kiều Cảnh Hi, cô đã đến địa điểm theo thời gian dự kiến ban đầu. Ân Hồng và cô cũng xuống xe, nhìn một câu lạc bộ cao cấp trước mặt mình, Ân Hồng càng cảm thấy nơi đây không phải là một chỗ tốt đẹp gì.
Trước khi tiến vào, chị ấy còn ôm ý định ngăn cản Kiều Cảnh Hi, khuyên nhủ: “Chỗ như này vừa nhìn đã biết không phải một nơi tốt đẹp gì, hay là chúng ta quay về đi…”
Kiều Cảnh Hi không khỏi bật cười, bữa tiệc này cô đã nhận lời rồi, cho dù có là một nơi không tốt đẹp gì thì cũng cứ binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn thôi*. Chẳng lẽ đối phương có thể ăn thịt được mình sao?
*Nguyên văn: 兵来将挡,水来土掩 – bīng lái jiàng dǎng,shuǐ lái tǔ yǎn (binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nghĩa là bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đểu linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó).
Sau khi nói với Ân Hồng một hồi, hai người mới bước vào. Nhưng Kiều Cảnh Hi ngàn lần không ngờ rằng, đám người ở bên trong quả thực còn đáng sợ hơn mãnh thú ăn thịt người không để lại xương…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây