Trong lúc nhất thời, cô cũng không biết làm sao bây giờ, chỉ cảm thấy thân thể mềm thành một bãi bùn nát, ngay lúc cô cho là Lục Đình Thâm sẽ tiếp đi xuống, anh chợt dừng lại.
Hai cánh tay bền chắc giống như kìm sắt giam cầm cô, mặc dù Kiều Cảnh Hi bị bá đạo ôm, nhưng ngủ an tâm kiên định.
Lúc tỉnh lại sắc trời đã sáng choang, Kiều Cảnh Hi thấy rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng mơ hồ thấm ra một tia sáng, giùng giằng muốn đứng lên. Ngay sau đó cô vì trói buộc trên người cảm thấy bối rối.
Sau khi tỉnh hồn lại, cô mới nhớ tới chuyện hôm qua. Trong thoáng chốc cô mở mắt, sau đó đã nhìn thấy gương mặt tuấn tú trước mặt.
Lòng đầy không tưởng tượng nổi ra, Kiều Cảnh Hi lại cảm thấy khiếp sợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây