Nghe giọng nói của Tần Ngọc Liên có vẻ còn mang theo mấy phần phấn khởi, bà ta không thèm khách sáo quát: “Cô mau tới đây đi!”
Đang buồn ngủ thì bị quấy rầy, Kiều Cảnh Hi không vui đáp lại: “Làm sao?”
Phải biết rằng, cô sẵng sàng ngủ ở trên đường, cũng không muốn sống chung với người Ôn gia.
Theo đó, Tần Ngọc Liên lập tức bới lông tìm vết trách mắng cô: “Này, tôi thấy cô càng ngày càng không lễ phép đấy nhé? Cô không biết tôi là ai hả? Chẳng lẽ cô không biết dùng kính ngữ với bậc trưởng bối à?”
Kiều Cảnh Hi uể oải thở dài, bởi vì tối hôm qua không được nghỉ ngơi tốt, lúc này cô thật sự không muốn mở miệng, càng không muốn tranh cãi với cô ta, qua loa lấy lệ nói: “Có gì không mợ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây