Cô bị em họ của mình đào góc tường thì thôi đi, Thẩm Lạc Trạch từng luôn miệng thề thốt không phải cô thì không lập gia đình giờ lại tới gây phiền toái cho cô vì muốn đòi lại sự công bằng cho người phụ nữ khác.
Kiều Cảnh Hi nhếch khóe miệng nở nụ cười cay đắng, toàn tâm toàn ý đối xử tốt với anh ta, quay đầu lại chỉ đổi được những thứ này...
Sau khi tự cảm thương cho mình một lúc, Kiều Cảnh Hi đi vào phòng vệ sinh, nhìn người phụ nữ trong gương, cô đã sớm tẩy sạch lớp trang điểm xinh đẹp khi đứng trước máy quay, lúc này chỉ còn lại khuôn mặt đầy mệt mỏi. Bất thình lình, cô đột nhiên cảm thấy khuôn mặt này đã trở nên xa lạ.
Cô giơ hai ngón tay trỏ lên kéo hai bên khóe miệng, khóe môi của người phụ nữ trong gương cũng nhếch lên nở nụ cười lớn, nhưng nhìn còn khó coi hơn so với khóc.
Trầm ngâm trong chốc lát, Kiều Cảnh Hi bỗng bật cười ra tiếng, chỉ là một Thẩm Lạc Trạch mà thôi, Thẩm Lạc Trạch là ai? Cũng chỉ là một người đàn ông phụ tình mà thôi, tại sao mình phải khổ sở vì anh ta? Chẳng phải mình đã sớm vượt qua vết thương lòng đó rồi hay sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây