“Tôi nghĩ tất cả bọn họ người nhà Thẩm gia đều không phải người tốt, tôi nhổ vào! Thật sự khiến tôi buồn nôn mà! Tôi thật sự không biết làm sao mà họ có thể bất nhân bất nghĩa như vậy, chó chết!”
“Anh ta đã lạm dụng lòng tin của chúng tôi, ông nói rất đúng. Lục Vân Khê và Thẩm Trác Phàm đối với tiện nhân cũng không phải thứ tốt. Ngay từ đầu bọn họ nói rất hay. Gia đình họ Thẩm hỏi tôi vay tiền để xoay vòng, nợ nần tan nát hết đến bây giờ con trai tôi đã đi vào, hai vợ chồng họ cũng chạy mất dạng, tôi nghĩ đến tình bạn bè nêm mới tin tưởng họ, thế nhưng công ty của chúng tôi cũng cần tiền để xoay vòng! Quả thật là táng tận lương tâm!”
“Công ty của chúng tôi ban đầu quy mô khong lớn, có hơn 100 người đang chờ ăn bữa cơm này. Bây giờ không có người tiền cũng không, chúng tôi chẳng lẽ đều ăn không khí để sống sao? Bọn họ là muốn ép chúng ta đến phát điên mới cam tâm sao!”
Những ngôn từ ô uế đó thay nhau phát ra, có đủ loại trả thù cực độ.
Ôn Hinh Nhu không nhớ nổi đã bao nhiêu lần cô ta nhìn thấy dầu sơn đỏ qua kẽ hở cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây