Vừa rồi chính mình bên ngoài bị chọc tức, bây giờ lại bị cô ta chế nhạo, Ôn Hinh Nhu cảm thấy bản thân sắp không chịu được.
“Cô đang ở đây nói nhảm cái gì đó? Tôi nói cho cô biết, tôi tốt hơn so với tiện nữ như cô, có tin hay không tôi xé nát miệng cô? Cô đóng là loại tiểu tam không biết xấu hổ, cô có quyền gì mà ở trước mặt tôi giương nanh múa vuốt? Tôi nói cho cô biết, nếu tôi dẫn cô đi ra đường, mọi người sẽ khinh thường cả cô chứ không chỉ riêng tôi!”
Dứt lời, dường như Ôn Hinh Nhu đã tìm được nơi phát tiết, đùng đùng hét về Lãnh Vô Hoan, cô ta cảm thấy đối với người như Liệt Vũ Hoàn, cô ta nghĩ được lời nào khó nghe liền nói ra.
“Haha, cô nói tôi là Tiểu tam tiện nhân?” Lãnh Vô Hoan hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lời nói của cô ta, ngược lại còn bình tĩnh nói: “Cô đã đoạt Thẩm Lạc Trạch từ em họ của cô, nếu tôi là tiện nhân, vậy thì cô lên trời không biết xấu hổ sao?”
“Xem ra, chúng ta đều bị mọi người khinh bỉ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây