Về việc Lục Đình Thâm tàn nhẫn như thế nào với người ngoài, anh ta không có hoài nghi gì.
Anh ta lén bò dậy từ dưới đất, hóp lưng lại như mèo, từ từ đi về phía cửa.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước... Tốt lắm, mình sắp tới cửa rồi, Lục Đình Thâm vẫn chưa phát hiện mình.
Được rồi, hai người bọn họ cứ ở đây từ từ ân ái đi, anh ta không muốn có cảm giác tồn tại, chỉ hy vọng Lục Đình Thâm trong lúc này có thể quên đi mình.
Lúc này chỉ còn lại bước cuối cùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây