Kiều Cảnh Hi nghi ngờ cầm lên: “Đây là cái gì?”
“Em cứ nhìn đi rồi sẽ biết.” Không chống lại được lòng hiếu kỳ, cuối cùng Kiều Cảnh Hi nhận lấy, đưa mắt nhìn. Không thể không nói, vị trí của bọn họ cực kỳ không tệ. Đang đứng ở trung tâm thành phố Cảnh thành không nói, còn là khu vực tấc đất tấc vàng, bao xung quanh là khu tài chính thương nghiệp. Kiều Cảnh Hi cẩn thận nắm chặt kính viễn vọng trong tay, tầm mắt trước mặt dần dần trở lên rõ ràng. Lúc cô loáng thoáng nhìn thấy phía trước dòng chữ lấp lánh trên những tòa nhà cao tầng, cô bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, xúc động và mừng rỡ dần dâng lên nơi hốc mắt.
Cô xúc động như thế, chỉ là bởi vì, tầm mắt đi tới mỗi một tòa nhà, đều tràn ngập mấy chữ 'Kiều Cảnh Hi anh yêu em'. Kiều Cảnh Hi kích động đến nỗi tay run lên: “Cái này, cái này. . .”
“Thích không?” Bên tai truyền đến tiếng hít thở ấm áp ẩm ướt của Lục Đình Thâm, chọc cho lòng người ngứa ngáy. Một giây sau, đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến tiếng bịch, Kiều Cảnh Hi ngẩng đầu, phát hiện trên bầu trời nở rộ một bông pháo hoa tuyệt đẹp. Ngay khi cô còn chưa kịp phản ứng, bông pháo hoa tiếp theo đã bay lên bầu trời đêm, nở rộ trong đêm tối. Mấy bông pháo bắn xong, trên đỉnh đầu xuất hiện pháo hoa chắp vá thành chữ lớn.
'Kiều Cảnh Hi, đời này sẽ chỉ là vợ Lục Đình Thâm vợ',“Kiều Cảnh Hi, anh yêu em một đời một kiếp” vân vân, Kiều Cảnh Hi thật sự cảm thấy trái tim mình tan chảy. Trong mắt cô tràn ngập tình cảm nhìn về phía người đàn ông bên người, thật tình không biết, từ đầu tới cuối Lục Đình Thâm cũng đang nhìn cô chăm chú.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây