Thẩm Lạc Trạch yên lặng cảm khái hai câu ở trong lòng, nghĩ đến cô vì suy nghĩ vì mình như vậy, sau đó lập tức cũng bày ra mặt dịu dàng của mình.
“Được rồi, chuyện này coi như xong, có điều sau này cô vẫn nên ít tiếp xúc với Lý Nghiên Nhi đi, điều này không tốt cho sự phát triển của cô lắm, biết không?”
“Ừm: “Lãnh Vô Hoan ra dáng tiếp lời anh ta, cuối cùng, vẫn không quên tiện thể quan tâm anh ta một phen: “Anh cũng phải đồng ý với tôi, đừng bởi vì Kiều Cảnh Hi mà không vui nữa, có được hay không?”
Thẩm Lạc Trạch lập tức không hề nghi ngờ nói lời tâm tình: “Ừm, bây giờ trong tim tôi chỉ có cô, nào còn chứa nổi người khác nữa.”
Lãnh Vô Hoan rất hiểu chuyện đáp lại, thế nhưng khi cúp điện thoại, thần sắc lập tức chuyển sang lạnh lẽo trước nay chưa từng có. Những người này chỉ là tấm gỗ để cô ta đi lên cao mà thôi, nói thật, nếu như quả thật muốn tiếp xúc sâu, cô ta đúng là rất chướng mắt bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây