Trong đó có một tên cười một cách nham hiểm, sau đó gã giờ tay lên đẩy vai Lý Nghiên Nhi một cái.
Lý Nghiên Nhi lảo đảo hai bước, tức giận nói: “Các, các người không được đối xử với tôi như thế!”
“Tôi không quen biết các người, tôi cũng không nợ các người cái gì, cho dù tôi đã làm gì tôi cũng chắc chắn mình không làm chuyện gì có lỗi với các người hết!”
“Ha, còn nói là không đắc tội với chúng tôi sao?” Người đứng trước mặt cô lập tức nở nụ cười mỉa mai: “Lý Nghiên Nhi, cô không những không biết xấu hổ mà một chút đầu óc cũng không có. Sao nào, chẳng lẽ những lời cô vừa nói có nghĩa là cô muốn đắc tội với chúng tôi trong tương lai sao?”
Lý Nghiên Nhi xua xua tay, vội vàng biện hộ: “Sao tôi có thể nghĩ như vậy được, vốn dĩ chúng ta không sống cùng một thế giới mà...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây