Nhìn bóng người dần dần biến mất nơi xa, mặc dù tức giận đầy ngập của Lục Đình Thâm vẫn chưa hề lắng lại, nhưng khi đối mặt với Kiều Cảnh Hi, vì không dọa đến cô, anh vẫn cố gắng duy trì ngữ khí nhẹ nhàng: “Được rồi, không có sao chứ?”
“Em... Thật xin lỗi.” Kiều Cảnh Hi vùi đầu vào trong lồng ngực anh co lại: “Sau này em nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân mình.”
Lục Đình Thâm có chút đau lòng lau đi nước mắt khóe mắt cô, tiếp đó hôn lên trán cô một cái: “Em không làm sai gì cả, là anh nên bảo vệ em thật tốt mới đúng.”
Tần Ngọc Liên vừa về đến nhà, không khỏi bắt đầu càu nhàu.
“Con tiện nhân Kiều Cảnh Hi này, thật đúng là cánh cứng cáp rồi, con có biết hôm nay giận thế nào không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây